GỐC GIÊSÊ TRỔ BÔNG
CHA CHÁNH XỨ : ( Hoặc MC )
Kính
thưa cộng đoàn dân Chúa. . . .
Đêm nay, đêm chúng ta mong chờ
Thiên Chúa xuống thế làm người. Người
đến để đem tình thương trao ban cho con người tội lỗi chúng ta, để rồi cuối
cùng Ngài đã dùng chính Máu của Ngài để giao hòa giữa con người và Thiên Chúa .
“ Con Thiên Chúa xuống thế làm người để con người được nên con Thiên Chúa”.
Nhưng nhân loại có mấy ai thấu hiểu ân tình đó. Chúng ta hãy cùng nhau ôn lại
chặng đường tình yêu ấy trong giờ canh thức này.
Kính mời cộng đoàn chúng ta cùng
đứng lên để xin ơn Chúa Thánh Thần mở lòng chúng ta trước mầu nhiệm cao cả này.
* Hát : CẦU XIN CHÚA THÁNH THẦN . . . . . . . . . . . TCCĐ Tr.180
( hát câu 1 & 2 )
( Đèn tắt, không còn một tí ánh sáng nào )
Người dẫn : Thiên Chúa toàn năng, toàn
thiện, toàn mỹ, tràn đầy phúc lộc. Nhưng vì tình yêu, Người đã tạo dựng muôn
loài, muôn vật, để chúng được tham dự vào sự sống của Thiên Chúa, được chung
chia tình yêu với Thiên Chúa.
Khởi thủy, Thiên Chúa đã dựng nên
trời và đất, đất thời trống không mông quạnh, tối tăm trên mặt uông mang, và
Thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước. Thiên Chúa phán : “ Hãy có ánh sáng” – và ánh sáng đã có – ( Anh sáng tưng bừng ) – Thiên Chúa
đã thấy ánh sáng thật tốt lành và Thiên Chúa đã tách ánh sáng với tối tăm.
Thiên Chúa đã gọi ánh sáng là Ngày, còn tối tăm Ngài gọi là Đêm. Qua một buổi
chiều và một buổi sáng : NGÀY THỨ NHẤT.
( Đèn chớp tắt liên tục
. . . . . )
Thiên Chúa đã phán : (
tiếng vọng ) “Đất hãy xanh um thảo vật xanh tươi, rau cỏ nảy hạt giống, và cây cỏ,
quả sinh quả theo loại trên đất, những quả bên trong có hạt giống theo loại ”
và Thiên Chúa thấy thế là tốt lành, Thiên Chúa đã phán : : ( tiếng vọng ) “Hãy
có đèn đóm trên vòm trời để tách ngày với đêm, và chúng hãy nên dấu định ngày,
định năm”. Thiên Chúa đã làm 2 cái đèn, cái đèn lớn hơn cai ngày ( ánh sáng cố định . . .bật đèn pha hoặc sport light tạo thành
hình tròn lớn trên phông ) cái đèn nhỏ hơn để cai đêm và thêm các tinh sao.
Thiên Chúa đặt chúng trên vòm trời để soi mặt đất, để cai ngày và đêm, cùng để
tách ánh sáng với tối tăm. Thiên Chúa đã thấy thế là tốt lành.
Thiên Chúa phán : (
tiếng vọng ) “Nước hãy sinh ra đầy dẫy những sinh vật lúc nhúc, và chim hãy bay lượn
trên mặt đất” và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa chúc lành cho chúng ( Tạo tiếng kêu muôn thú )
Thiên Chúa phán : ( tiếng vọng ) “Ta hãy làm ra con người theo
hình ảnh Ta, như họa ảnh của Ta, chúng hãy trị vì trên cá biển, chim trời và
trên súc vật, cùng mọi loài mãnh thú và mọi thứ côn trùng” Thiên Chúa
đã dựng con người theo hình ảnh mình, theo hình ảnh Thiên Chúa. Người đã dựng
nên nó là NAM là NỮ. Thiên Chúa đã chúc lành cho chúng.
* Hát : TIN CẬY MẾN . . . . . . . .
. . .
Người
dẫn :
Sự sống vĩnh cửu và hạnh phúc
Thiên đàng, Thiên Chúa đã ban cho con người, nhưng Ngài không ép buộc con người
lãnh nhận. Hai ông bà đã trải qua một cơn thử thách, họ phải nói lên ý của mình
với Thiên Chúa. Và Rắn là vật tinh nhanh hơn mọi dã thú mà Giavê Thiên Chúa đã
làm ra. Nó nói với người đàn bà : Rắn : “có
phải Thiên Chúa cấm ông bà không được ăn cây nào trong vườn?”
Bà E-và : Không, Chúa cho ăn hết mọi thứ
cây trái, nhưng cây ở giữa vườn thì không được ăn, ngày nào mà ăn nó thì sẽ
chết, eo ơi . . . .mà . . chết là gì nhỉ
????!!!
Rắn : “ Ha
ha ha. Dại ơi là dại, chẳng chết chóc gì đâu, vì Chúa biết rằng ngày nào các
ngươi ăn trái cây đó, mắt các ngươi sẽ mở ra, và các ngươi sẽ trở nên giống
Thiên Chúa, biết tất cả mọi việc tốt, xấu, nên Thiên Chúa cấm các ngươi ăn.
Không tin các ngươi cứ ăn thử đi, xem ta nói có đúng không, chẳng có chết chóc
gì đâu, trái này ngon lắm đó ha ha ha ”
Người
dẫn : Bà đã nhìn, quả thực nhìn trái chắc là ăn
phải ngon lắm đây, nhìn không đã sướng mắt. Nó đáng quý thật, cái cây ấy để
được tinh khôn như Thiên Chúa, Bà đã hái lấy quả mà ăn, rồi trao cho chồng. Ông
đã vì bà mà quên lời dặn dò của Thiên Chúa, ông đã ăn. . . . và mắt hai ông bà
đã mở ra, cho họ thấy họ đang trần truồng. Họ đã lấy lá kết lại để che thân….
Thiên
Chúa : (Tiếng vọng….. gọi ) Adam……….- Adam ………… Adam………
Adam
: “Tôi đã nghe tiếng Chúa, nhưng tôi
sợ hải vì tôi trần truồng và tôi đang ẩn nấp”
Thiên
Chúa : (Tiếng vọng ) “Ai
đã mách cho ngươi biết là ngươi đang trần truồng? Hay là ngươi đã ăn trái cây mà ta đã cấm ?”
Adam : Người
đàn bà mà Chúa đã đặt bên tôi, cô ta đã hái trái nơi cây ấy trao cho tôi, và
tôi đã ăn.
Thiên
Chúa : (Tiếng vọng ) “E-và, sao ngươi làm như thế ??
E-va
: “ con rắn đã lừa phỉnh tôi nên tôi đã ăn ”
Thiên
Chúa : (Tiếng vọng ) “ Hỡi
rắn già, bởi ngươi đã làm thế, nên ngươi hãy là đồ chúc dữ giữa muôn thú vật. Mi phải bò bằng bụng và ăn
bụi đất mọi ngày trong đời mi.
- Hỡi
người phụ nữ, ngươi sẽ phải vất vả trong thai ngén, và đau đớn trong việc sanh
con.
- Còn Adam, vì ngươi nghe lời vợ mà ăn trái
cấm, thì đất sẽ sinh gai góc cho ngươi, mồ hôi đẫm măt mới có bánh ăn, cho đến khi về lại
bụi đất, vì tự đất, ngươi đã sinh ra”.
Người dẫn
: Hai ông bà phải qua cơn thử thách và họ đã rơi vào
bất phục và kiêu ngạo, lạm dụng tự do để chống lại Thiên Chúa. Con người phá đổ
trật tự phải có để đạt tới cùng đích của mình, phá vỡ mọi hòa hợp nơi chính bản
thân cũng như với người khác và với mọi thụ tạo.
Khi
ăn trái cây Thiên Chúa đã cấm, họ đã vi phạm quy ước giữa Thiên Chúa và con
người, họ đã muốn được bằng Thiên Chúa, hiểu biết như Thiên Chúa. Hậu quả là
mắt họ đã mở ra để nhìn những yếu kém thấp hèn của mình, nhận ra mình trần trụi
trong muôn giới hạn. Cảnh hòa hợp giữa con người và thiên nhiên không còn nữa.
Đất đã sinh gai góc cho họ. . . .
* Hát : PERSONENT HODIE . . . . . .
. . . . .
CẢNH I
: CA-IN VÀ A-BEN
(Ca-in đang hậm
hực, tức tối vì bị Chúa từ chối lễ vật …………….. A-ben bước vào trong tâm trạng
vui sướng)
A-ben : Hôm nay hai anh em mình đi tế lễ lên Thiên
Chúa vui quá anh hai há . . . . . . .
Ca-in : Vui khỉ gì chứ ! Sao Thiên Chúa nhận lễ
vật của mày, còn Chúa lại chê lễ vật của tao ? Chúa coi mày hơn tao hả?
A-ben : Tại anh Hai đó, anh Hai dâng cho Chúa những
trái cây dư thừa, không ngon nên Chúa không nhận lễ vật của anh hai là phải rồi, thôi
anh Hai đừng buồn, lần sau anh Hai dâng cho Chúa những trái cây
ngon, đầu mùa là Chúa sẽ nhận thôi, đừng buồn nữa anh hai nha.
Ca-in : Thì . . .tao có gì dâng nấy, chỉ vì có mày
bày đặt sốt sắng, nên Chúa mới chê lễ vật của tao . . . . . đúng rồi, chỉ tại mày, tại mày……tao sẽ giết
mày, để xem Chúa còn nhận lễ vật của mày nữa không…..cho mày chết nè.. .. ..
(
Cảnh Ca-in giết chết A-ben. . . .)
Ca-in : Máu
. . . trời ơi tôi đã giết em tôi . . . bàn tay tôi đã vấy máu em tôi . . . .
Người dẫn
: Con người
khước từ Thiên Chúa, và hậu quả họ đã khước từ nhau. Con người chạm tay vào máu
của anh em mình, sự chết đã xuất hiện trên thế gian. Ca-in bàng hoàng trước
thân xác bất động của A-ben. Chương trình cứu độ gặp một thất bại thê thảm.
Nhưng Thiên Chúa toàn năng và nhân hậu đã không bỏ mặc con người trong tội.
Người hứa ban Đấng Cứu Thế. Lời hứa cứu độ là sự nâng đỡ niềm chờ mong và hy
vọng cho nhân loại. Con người càng chìm sâu trong tội, càng cần ơn cứu độ của
Chúa.
* Hát : MONG CHỜ GIÊ-SU ( lời Lm.Vũ Khởi
Phụng) . . . . . . . . . . .
CẢNH II : THIÊN CHÚA KÊU
GỌI ABRAHAM
Người
dẫn : Nhưng tình
yêu Thiên Chúa mãnh liệt hơn, Ngài không nỡ bỏ rơi con người trong cùng khốn
thất vọng. Ngài Hứa ban Đấng Cứu Thế, chính niềm hy vọng này đã là sức đỡ nâng
cho dân Chúa trong suốt chiều dài lịch sử.
Để chuẩn bị cho Đấng Cứu Thế đến.
Thiên Chúa đã chọn một người để làm nên một dân tộc, đón chờ và loan báo ơn cứu
độ của Ngài. Abraham đã được chọn, ông đã được tôi luyện trong thử thách gian
nan.
(
cảnh ông bà Abraham khăn gói lên đường )
Người
dẫn : Thiên Chúa
đã gọi Abraham lên đường cùng gia đình rời bỏ nơi đang sinh sống. Abraham lên
đường ra đi theo tiếng gọi của Thiên Chúa mà không biết mình đi đâu ! chỉ biết
rằng đây là lệnh của Thiên Chúa và ông mau mắn thi hành, để lại sau lưng tất cả
gia sản, tình nghĩa ruột thịt, cả những toan tính cho tương lai.
Thấm thoát đã 30 năm, kể từ ngày
Abraham rời bỏ quê hương đi theo tiếng gọi của Thiên Chúa. Lời hứa năm nào
tưởng chừng như rơi vào quên lãng, nhưng nay Thiên Chúa lại thực hiện. Isaac
chào đời năm Abraham 100 tuổi và mẹ cậu tròn 90. cậu là tiếng cười là niềm vui
và hy vọng cho ông bà. Cuộc hạ sinh Isaac cũng cố lòng tin nơi cha mẹ cậu. Ông
bà không ngớt lời ca tụng tình yêu của Thiên Chúa, ngợi khen vì những kỳ công
vĩ đại, ngợi khen vì Ngài nhân hậu và từ bi.
( Abraham dìu bà Sara bước ra sân khấu . . .
. . )
Sa-ra :
Nào ai dám báo tin cho Abraham rằng tôi sẽ cho con bú (cười thầm, tủm tỉm) Thật vậy, Tôi đã sinh con trai cho ông lúc tuổi già. Quả
thật Thiên Chúa là Đấng trung tín.
Abraham
: Bà biết không ! trong tất cả gia
sản mà Thiên Chúa đã ban cho tôi, Isaac là quý nhất. Tôi yêu nó vô cùng, tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả
vì nó.
Sa-ra : (ngắt lời) Này ! này, ông tưởng có mình ông là yêu quý nó chắc . .
. thằng bé thật thông minh và ngoan ngoãn lắm. Thôi ông ở đây để
tôi đi tìm cục cưng của tôi.
(
Sara đi vào, còn lại một mình, Abraham ngồi thanh thản . . . nhạc dạo nhẹ . . .
chợt tiếng trống rền và tiếng Thiên Chúa hùng tráng , rõ ràng, chậm rãi.)
Gia-vê
: “Abraham !. . . . Abraham ! . . .
. . Abraham !”( Mỗi lần tiếng
gọi, trống chiêng đổ dồn, Abraham dáo dác, lắng nghe và . . . )
Abraham : (Quỳ
phục sát đất) Này tôi đây, xin Chúa hãy phán.
Gia-vê
: “ Ngày mai, hãy đem đứa con một mà
ngươi yêu quý là Isaac, đến đất Môria. Ở đó hãy dâng nó làm lễ thượng hiến cho Ta, trên một
ngọn núi ta sẽ chỉ cho ngươi . . .”
Abraham : (
Sửng sốt) Lễ thượng hiến . . . . . .
.Lễ thượng hiến . . . .sao được ?! . .Lễ thượng hiến . . .
(Sa-ra
bước vào bế Isaac vào vừa đi vừa đùa với con. Abraham đi đi, lại lại suy nghĩ
dữ dội, thở vắn thở dài
).
Sa-ra : Có gì vậy ông ? có gì mà xem
ông lo lắng giữ vậy?
Abraham : (Ngập
ngừng. . .) Thiên Chúa dạy . . . Ngài muốn . . . . dâng . . . lại . . .cho
Ngài . . Isaac . . .
Sa-ra : Dâng lại ? . . . .dâng lại . .
.( ôm ghì Isaac vào lòng) . . . là
thế nào?
Abraham : Là sát tế . . . thượng hiến cho Thiên
Chúa ! . . .
Sa-ra : (sửng sốt) Sao . . . sát tế Isaac con tôi ư ? Chúa ơi . . . (quay lại Abraham) có đúng thực Chúa muốn sát tế con tôi . . . (lay vai ông Abraham) Ông có nghe đúng như vậy thực không? (
khi thấy Abraham gật đầu bà Sa-ra té xỉu)
Abraham : (
Buồn rầu . . xa vắng) Đúng vậy ! Sa-ra ơi ! Chúa đã muốn thế thì . . . tôi
xin vâng . . . xin được dâng lên Chúa . . . Này Sa-ra ( lay Sa-ra tỉnh dậy – bà ngơ ngác và òa lên
khóc. Abraham an ủi bà) Nếu Thiên Chúa đã ban
cho chúng ta Isaac vào tuổi này, thì Ngài cũng có thể ban cho chúng ta nhiều Isaac khác
nữa. Bà hãy giúp tôi hành trang để tôi thi hành lệnh của
Chúa (Sa-ra lắc đầu, không hiểu nổi . .
bước vào trong tâm trạng trống vắng……..)
( Diễn đạt nội tâm của Abraham, ray rức, phân vân, đau khổ, bức xúc . . .
. . . }
Người
dẫn : Đêm hôm đó
là đêm ngắn nhất và là đêm đau đớn nhất với Abraham . . . Sáng hôm sau vâng lời Thiên Chúa , Abraham
chuẩn bị hành trang lên núi tế lễ. Lòng ông quặn đau, xót xa vì đứa con một mà
ông rất mực yêu quý, giờ đây, chỉ vì kính trọng Thiên Chúa mà ông sẵn sàng hiến
dâng (nhạc đệm)
( trong khi Abraham đang chuẩn bị thì Isaac tung tăng chạy vào . . .)
Isaac : Cha ơi ! Mẹ nói hôm nay hai cha con mình sẽ
đi tế lễ cho Thiên Chúa phải không cha? Vui quá được đi chung với cha để tế lễ cho Thiên
Chúa . . . mà cha ơi con thấy hình như mẹ khóc đó cha . . . .
Abraham : (Ngẩng
đầu lên nhìn con) Ồ, phải
đó con, tế lễ cho Thiên Chúa là bổn phận của con người chúng
ta, là vinh dự mà chúng ta phải chu toàn với tất cả lòng vui sướng và biết ơn con à (
len lén chùi nước mắt, cột bó củi xong ông đứng lên ) chắc có lẽ mẹ không
được đi nên mẹ khóc đó. Thôi chúng ta lên đường con
nhé. . . .
(
Abraham đặt bó củi nhỏ lên vai Isaac, ông dẫn con đến nơi lễ tế, và Isaac giúp
ông vác củi một các hồn nhiên, vui vẻ. . . Nhạc nền dạo nhẹ . . .)
Isaac : Cha ơi, củi lửa đã sẵn, còn lễ vật dâng Chúa
đâu? Còn tìm hoài hổng thấy, chết rồi, hay là cha quên đem theo rồi?
Abraham : (
ngừng tay, vuốt đầu Isaac) À. Lễ vật . . . . Chúa sẽ liệu con à . . .(thở dài)
Isaac : A-ha, Chúa sẽ lo liệu, Chúa sẽ lo liệu. . . (Nhảy
lên vui sướng)
(
đến nơi, Isaac giúp cha xếp củi, Abraham quay lại lấy sợi dây, trói Isaac lại,
Đặt trên đống củi, trong khi đó Isaac giãy dụa, sợ hãi, thét lên . . )
Isaac : Cha ơi !. . . .Cha ơi . . .
(Abraham
im lặng, lấy dao ra, cúi hôn con rồi giơ dao lên ngửa mặt lên trời . . .)
Abraham : Lạy Thiên Chúa của con ! . . . xin
Ngài đón nhận của lễ con dâng hiến . . .
( Khi ông chuẩn bị ra tay, Isaac
khóc thét lên, tiếng Gia-vê Thiên Chúa , tay ông Abraham bị hất ra làm rớt con
dao xuống đất – minh hoạ – tiếng trống và tiếng chiêng dồn dập + tiếng Organ )
Gia-vê
: “ Abraham – Abraham ! ( Abraham quỳ phục xuống đất) hãy dừng tay, đừng hại đứa trẻ. Vì giờ đây ta biết là ngươi kính sợ Thiên Chúa là Chúa của
ngươi, ngay cả con một, người đã không từ chối với ta.Ta sẽ ban phúc lành
cho ngươi, sẽ làm cho dòng giống ngươi nên nhiều như sao trên trời, như cát dưới biển.
Mọi dân thiên hạ sẽ lấy ngươi mà cầu phúc cho nhau, bởi vì ngươi đã vâng nghe tiếng Ta.
Abraham : Con xin cảm tạ Chúa – con xin tôn
vinh và thờ lạy một Chúa duy nhất.
( Abraham vui mừng
đứng lên cởi trói cho Isaac – bà Sa-ra bước vào cả ba vui mừng sấp mình thờ lạy
Chúa)
Người
dẫn : Việc Thiên
Chúa ban tặng cho Abraham một người con, rồi lại truyền cho ông mang con
đi hiến tế, chính là hình ảnh huyền
nhiệm Thiên Chúa mạc khải sẽ ban cho nhân loại người Con yêu dấu và duy nhất
của Ngài, đề Người Con ấy trở nên lễ vật hy sinh cứu chuộc cho nhân loại.
CẢNH III : CHÚA
GIÁNG SINH
* Hát đối
xứng : VUI LÊN NHÂN GIAN Lời Vũ Khời Phụng . . . . . . . . . . .
Người
dẫn : Thời gian
dần trôi, thời gian là quảng đường thử thách của loài người. Thời gian có thể
làm tình nghĩa thêm đậm đà, nhưng cũng có thể làm tàn phai muôn kỷ niệm. Thời
gian cộng với sự yếu đuối, đã đưa loài người đến lầm lỗi. Tội lỗi chồng chất
tội lỗi, con người chạy theo các thần tượng quay lưng lại với Thiên Chúa, để
rồi Israel phải rên xiết dưới ách thống trị của đế quốc La Mã . . . . . .
* Hát : TRÔNG ĐỢI Lời Didier Rimaud vf J.Binh . . . . . . . .
. . .
Lửa
hy vọng dường như đã tàn, niềm tin của họ tưởng chừng đã tắt. Con người đã
không còn gì thiết tha với phần rỗi, với ơn cứu độ của mình. Con người đã muốn
buông xuôi, thả nổi cuộc đời mình. Nhưng Thiên Chúa vẫn yêu thương, trung tín.
Ngài chủ động thực hiện lời hứa . . . Chúa đến vào lúc ta không ngờ. Ngài ban
tặng cho nhân loại Người con Một, để mở đầu công cuộc cứu chuộc .
Cách đây hơn 2000 năm, vào một đêm lạnh lẽo mùa
đông, tại làng Bê-lem, xứ Giu-đa. . . . . .. . .
( Giu-se và Maria tiến ra, dáng mỏi mệt . .
. Maria đã sắp đến ngày nở nhụy khai hoa. . . )
Giu-se : ( Gõ cửa : Cốc ! Cốc !
Cốc ! . . . . . . )
Gia
chủ : ( vừa
đi ra vừa che miệng ngáp, vươn vai cằn nhằn ) Ông bà cần gì ?
Giu-se : Chúng tôi là khách lỡ đường, vì trời đã tối,
mà vợ tôi thì lại sắp đến ngày sinh, xin ông bà thương
giúp đỡ cho chúng tôi trú ngụ qua đêm.
Gia
chủ : ( nhìn Maria soi mói – lắc đầu từ chối) Rất tiếc, ở đây hết chỗ
rồi, mong ông bà thông cảm tìm nơi khác nha. . . . (làm động tác xua đuổi và đóng cửa lại)
Người
dẫn : Các cánh cửa đều khép lại khi thấy đôi
vợ chồng sa cơ lỡ bước. Giu-se và Maria bị hất hủi, Con Thiên Chúa đã bị hất
hủi trong đêm đông giá lạnh cắt buốt. Nhưng với lòng tin vào Thiên Chúa. Ông bà
vẫn an tâm phó thác mọi sự cho Thiên Chúa “ Ngài đã đến nơi nhà Ngài, mà người
thân đã không đón tiếp Ngài” . . . .
Maria : Giu-se ơi ! . . . (Maria khuỵ xuống – Trống chiên vang dồn )
Giu-se : ( nhìn
quanh ) này Maria ! cố lên, ở kia có
cái hang đá, chắc của mục đồng ở, thôi ta vào đó trú đỡ qua đêm nay. . . .
( Giu-se cúi xuống dìu maria vào hang đá)
* Hát : RU CON À ƠI . . . . . . . .
. . .
Người
dẫn : Ngoài trời, đêm mùa Đông vẫn giá buốt,
tiếng gió rít từng hồi, vô vàn tinh tú lấp lành giữa bầu trời đen tối. Maria đã
đến ngày sinh. . . . . . . cả thế gian
vẫn say giấc nồng mệt mỏi, trên cánh đồng Bê-lem, các mục đồng gối đầu lên nhau
chìm vào giấc mơ mong đợi, . . . và kìa
ánh sáng chiếu rọi, vang lên tiếng ca của các Thiên Thần kêu gọi, báo tin cho
loài người :Đấng Thiên sai hạ giới.
Người
dẫn : Con Thiên Chúa xuống thế làm người để
con người được làm con Thiên Chúa. Xin chúc tụng tình yêu vô biên của Thiên
Chúa .
( Đèn sao chổi được
bật sáng – múa Thiên Thần loan báo mục đồng : Glo-ri-a . . . Cảnh các mục đồng đang ngủ mê, khi nghe Thiên Thần
hát, tất cả mục đồng bật dậy, đi tìm trẻ bé mới sinh.)
Người
dẫn : Họ là những người hạnh phúc nhất, vì là
những người đầu tiên được báo tin và là người đầu tiên đến viếng thăm, ngắm
nhìn Ngôi Hai Thiên Chúa Giáng sinh làm Người.
Thiên
Chúa uy quyền giàu sang lại chọn nơi sinh ra trong cảnh khó nghèo, và làm bạn
với những ai vất vả long đong , quả thật “ Phúc cho anh em là những người nghèo
khó, vì nước Thiên Chúa là của anh em”.
Thiên
Thần : Hát : KÌA TRÔNG HUY HOÀNG VÌ SAO
(Một Thiên Thần nhỏ
đứng diễn tả bài hát – các mục đồng đang ngủ chợt tỉnh giấc , ngơ ngác, định vị
và cùng nhau vui mừng tìm đến nơi Ngôi Hai Thiên Chúa vừa mới sinh ra )
Người
dẫn : (
Phút thinh lặng ) Mời cộng đoàn đứng
NGÔI . . . HAI . . THIÊN . . CHÚA . .
GIÁNG . . THẾ . . LÀM . . NGƯỜI
. . .)
Chúng con xin cúi
đầu thờ lạy Chúa Hài Nhi, cúi đầu thờ lạy Tình Yêu Giáng Trần. Chúa đến để dạy
chúng con biết là chúng con có một người Cha rất mực yêu thương chúng con, và
đời sống làm người của chúng con thật cao quý, vì chính Chúa đã từ trời xuống
mặc áo xác phàm chúng con. Xin cho chúng con biết sống ngoan hiền và trung
thành với Chúa, xứng đáng là những người con của Chúa.
(Các nhân vật tiến ra phía trước, Giu-se và
Maria sẽ trao Chúa Hài Đồng cho cha chủ tế, và cùng với Ngài tiến đến hang đá,
đặt Chúa Hài Đồng vào máng cỏ)
Thánh lễ bắt đầu.